Tháng 10/1960, Trung đoàn Không quân vận tải 919 tổ chức hội nghị mừng công. Vào giữa buổi sáng ngày làm việc thứ hai nhận được tin báo trực thăng chở Bác Hồ sẽ hạ cánh xuống sân bay Gia Lâm.
Từ chiếc Mi-4 mang số hiệu VN50D bước xuống, Bác hỏi: “Các chú không quân ra đón Bác đấy à? Các chú có khoẻ không?”. Tất cả đều thưa với Bác chúng cháu khoẻ và hỏi thăm Bác có được khoẻ không? Bác cười đưa tay chỉ vào chiếc trực thăng và nói: “Bác khỏe là nhờ cái tàu bay này đấy”. Đồng chí Hoàng Thế Thiện bước lên thưa với Bác: “Trung đoàn 919 thành lập đã được một năm và hôm nay mở hội nghị thi đua đầu tiên, anh em mong muốn mời Bác đến để được nhìn thấy Bác”. Bác vui vẻ nói: “Được, Bác sẽ đến, nhưng không phải đến để anh em nhìn, mà đến để thăm sức khoẻ các cô chú, được không nào?”.
Máy bay của Hàng không Việt Nam chở Bác Hồ về thăm quê hương Nghệ An năm 1961.
Trên xe về hội trường, Bác hỏi đồng chí Hoàng Thế Thiện yêu cầu Bác phát biểu với hội nghị như thế nào? Đang lúng túng chưa biết trả lời ra sao, thì lại được Bác yêu cầu cho biết vài nét về tình hình của đơn vị và hội nghị thi đua đang họp. Sau khi nghe Chính ủy Trung đoàn trình bày những nét chính về đơn vị, về tình hình tư tưởng của cán bộ, chiến sĩ. Bác nói:
– Nước mình rồi phải có Không quân hiện đại, phải có những chiến sĩ lái máy bay phản lực. Nhưng bước đầu phải đi từ những cái dễ sử dụng, dần đi lên, để có tinh vi, phức tạp đến đâu cũng có thể nắm được và làm được. Điều cốt yếu là phải động viên dìu dắt anh em cố gắng học hỏi. Muốn học hay, hành giỏi thì điều trước tiên là phải khiêm tốn. Nước ta còn nghèo, máy móc, xăng dầu còn thiếu, anh em phải biết giữ gìn thật tốt và tiết kiệm, đó chính là lòng yêu nước thương dân.
Lúc này, xe đã đến hội trường. Vừa thấy Bác, cả hội trường òa lên. Mọi người không giữ được cảm xúc, tiếng hô "Hồ Chủ tịch" vang lên.
Từ trên bục Đoàn Chủ tịch, Bác ra hiệu cho mọi người ổn định, Người nói:
– Bác nghe nói các cô, các chú ở Trung đoàn Hàng không mở hội nghị kết thúc một năm thi đua yêu nước, Bác rất vui và khen ngợi toàn đơn vị. Bác mong các cô, các chú giữ vững và phát huy thành tích, lần sau Bác đến được nghe nhiều thành tích hơn nữa.
Tiếng vỗ tay vang khắp hội trường. Bác nói tiếp:
– Hồi Bác sang Liên Xô, sau nội chiến, nhân dân còn gặp nhiều khó khăn, thiếu thốn, nhưng vẫn có những người được chăm sóc đặc biệt. Đó là các cháu thiếu nhi và các chiến sĩ lái máy bay. Các cô các chú có hiểu vì sao không? Vì các cháu thiếu nhi là mầm non của đất nước. Còn các chiến sĩ lái máy bay là những người lao động đặc biệt, vì họ không chỉ cầm súng, cầm lái đấu tranh với địch, với thiên nhiên, kỹ thuật mà còn phải làm việc ngay trên trời cao, tiêu hao nhiều sức lực. Vì vậy, Đảng và Nhà nước phải chăm sóc để bù lại sức lực đã tiêu hao đó. Có phải thế không nào? Hội trường lại vang tiếng vỗ tay hồi lâu. Bác nói tiếp:
– Nhưng trong ngành Hàng không, chỉ có các chiến sĩ lái máy bay thôi thì không đủ. Muốn lái máy bay tốt, an toàn, phải có máy móc tốt. Nghĩa là các chiến sĩ thợ máy phải làm việc giỏi, lại cần có người chỉ huy tài, vạch đường chỉ hướng đúng đắn. Có người báo tin tức thông báo thời tiết chính xác, còn có sân bay sạch sẽ, đường băng quang quẻ… nên các cô chú phải thương yêu, cùng nhau đồng lòng, góp sức làm tốt nhiệm vụ.
Bác nói tiếp:
– Điều thứ nhất, Bác muốn dặn các cô, các chú mỗi người đều phải vì dân, vì nước cố gắng lập công xuất sắc. Điều thứ hai, mọi người đều phải đoàn kết, thương yêu giúp đỡ nhau trong công tác và đời sống hàng ngày. Điều thứ ba là từ lãnh đạo đến nhân viên phục vụ đã có thành tích rồi thì phải khiêm tốn học tập, học hỏi lẫn nhau để có nhiều chiến sĩ thi đua hơn nữa. Lần này vì chưa chuẩn bị nên Bác không có quà tặng. Lần sau Bác sẽ tặng quà và khen thưởng những cô chú nào lập thành tích xuất sắc.
Dừng lại, Bác gỡ kính cho vào hộp rồi giơ tay vẫy chào. Tất cả ùa theo Bác. Người không đi đến ô tô mà dừng lại ở sân, rồi rẽ vào khu nhà ở của phi công. Nhìn thấy phòng ở ngăn nắp, gọn gàng Bác gật đầu khen, nhưng thấy nhà vệ sinh không được sạch sẽ Bác không hài lòng. Người phê bình, yêu cầu anh em phải khắc phục. Sau đó, người xuống nhà ăn, chỉ tay vào mâm cơm, Bác hỏi:
– Anh em ăn thế này có đảm bảo đủ để làm việc không?
Mọi người đều trả lời: Dạ! Đủ ạ.
Chỉ khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng chuyến thăm của Vị Cha già kính yêu đã để lại ấn tượng sâu sắc. Không chỉ quan tâm đến công việc mà Người còn chăm lo đến cuộc sống thường nhật của cán bộ, chiến sĩ Trung Đoàn 919. Lời của Người ngắn gọn, nhưng đó là hướng phấn đấu cho cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn và cũng là cho cả Không quân Việt Nam. Cử chỉ của Người bình dị, nhưng chứa đựng biết bao tình thương yêu đối với tất cả những người được may mắn gặp Bác hôm đó. Đó là những kỷ niệm không thể nào quên đối với Đoàn Bay 919.
Hồ Luật, nguyên Chính ủy Trung Đoàn 919
Theo Kỷ yếu ĐB