Tết trong tôi là…
Những ngày gần đây Sài Gòn bắt đầu trở lạnh, cảm giác thức dậy khoác lên mình bộ đồng phục VNA rồi hào hứng trên những con đường bắt đầu được trang trí đèn và hoa, hòa cùng dòng người hối hả bỗng dưng trong lòng đầy lâng lâng xen lẫn hân hoan. Bất chợt nhận ra lại một năm cũ sắp qua đi và một cái Tết nữa lại đến thật gần.
Với nhiệt huyết của tuổi trẻ, tôi hào hứng với mỗi ca trực dù sáng sớm hay tối khuya. Việc xử lý sắp xếp chỗ với mỗi chuyến bay bán quá chỗ hay phục vụ các chuyến bay VIP cũng như lắng nghe và góp ý để cải thiện chất lượng dịch vụ là công việc thường ngày quá quen thuộc. Tôi yêu cái nhịp sống sân bay, nơi đó là một xã hội thu nhỏ mà tôi học hỏi được nhiều điều, để tôi biết đặt mình vào hành khách, biết lắng nghe để hiểu khách một cách thật tâm nhất, biết nhìn nhận những tiêu cực thành những điều tích cực. Đôi khi thấy khách nóng giận lại mang đến cho chúng tôi bài học về việc nỗ lực đáp ứng những kỳ vọng của khách hàng để từ đó phải càng hoàn thiện để tốt hơn.
Cứ thế, tôi trưởng thành trong môi trường hàng không, lớn dần trong gia đình TOC, nơi có những đồng nghiệp luôn yêu thương và chia sẻ với nhau như một gia đình lớn. Vậy nên, dù mỗi năm khi Tết đến xuân về không được đoàn tụ về quê ăn Tết hay sum họp trọn vẹn bên gia đình nhỏ thì bù lại, chúng tôi vẫn cùng đồng nghiệp tận hưởng niềm vui Tết riêng có nơi sân bay.
Nghỉ Tết đối với những ai làm sân bay là điều xa xỉ, chúng tôi chỉ có thể san sẻ và thay phiên nhau để mỗi người có được 1 ngày nghỉ trọn vẹn bên gia đình. Thế nhưng đi làm ngày Tết có những thú vị riêng mà không phải ai cũng có và chúng tôi thường đùa nhau rằng nếu không làm sân bay những ngày này thì sao có thể có được những kỷ niệm?
Trước Tết, là hình ảnh của những gia đình đầy đủ các thế hệ, trên tay cành mai, xúng xính áo mới, dù chen chúc chật chội nơi sân bay nhưng không một ai tỏ ra mệt mỏi; là những anh bộ đội còn mặc nguyên áo lính vội vàng về phép dù chưa kịp đặt chỗ, kiên trì chờ đợi để được lên máy bay vô tình lại có thêm một người bạn “cùng cảnh ngộ” tâm sự trong lúc chờ TOC – nhân viên đại diện hãng – giải quyết chỗ; là những chú cún xinh yêu cũng rạo rực theo chủ về quê vì Tết thì đâu có ai chăm sóc được chúng; tất cả chỉ là sự háo hức, từ khách lan tỏa tới chúng tôi nên dù mệt nhưng ai cũng vui vẻ và nở nụ cười.
Sau Tết, chúng tôi thường hay xung phong tăng cường cho các đầu sân bay lớn như Hà Nội, Đà Nẵng. Khi đó dòng người lại hối hả để trở về nhà để chuẩn bị cho những ngày đi làm, đi học đầu năm mới. Ai nấy nhìn nhau dù không quen cũng gật đầu chào và khẽ nói “Happy New Year”, chúc nhau hạnh phúc, vui vẻ.
Đoàn kết, niềm tin và sự gắn bó thật tâm mới là động lực để cùng nhau vượt thách thức
Một năm mới bắt đầu đầy hy vọng và hứng khởi như thế cho đến khi Covid-19 thực sự xuất hiện ở Việt Nam. Sân bay là nơi đầu tiên cảm nhận rõ nhất sự thay đổi đó.
Tôi còn nhớ đó là ngày mình vào ca trực tăng cường ở sân bay Nội Bài, tất cả các đường bay quốc tế lần lượt hủy, sân bay ai cũng đeo khẩu trang, nước rửa tay diệt khuẩn được đặt ở khắp mọi nơi, mọi người nhắc nhau phòng chống dịch và bảo vệ cho nhau, cách xa nhau 2m. Có anh khách người Trung Quốc hoang mang không biết về nước bằng cách nào? Có gia đình nọ muốn được lên máy bay càng sớm càng tốt vì nghe đâu đó ở đâu đã xuất hiện Covid-19. Rồi những chuyến bay bắt buộc phải xếp chỗ giãn cách, từng báo cáo chi tiết phải gửi đi sau mỗi chuyến bay, mọi hành khách phải tuân thủ quy định chống dịch cấp bách của nhà chức trách.
“Năm Covid” đã bắt đầu như vậy và thực sự một năm qua nó đã làm thay đổi quá nhiều, đó là sự khó khăn không thể tưởng tượng nổi với tất cả mọi người, mọi ngành và đặc biệt là với chúng tôi, với VNA. Các chuyến bay giảm hơn một nửa, sân bay vắng lặng đến không ngờ, nhân sự cũng phải cắt giảm, cách thức làm việc cũng cần phải thích nghi với hoàn cảnh mới. Hơn ai hết, chúng tôi hiểu mình cần phải chung tay, chia sẻ mọi thử thách, chỉ có đoàn kết và niềm tin, chỉ có tình yêu, sự gắn bó thật tâm mới là động lực để chúng ta cùng nhau vượt qua những chông gai còn dài phía trước. Một năm qua là một năm thách thức, nhưng chúng tôi có niềm tin, VNA sẽ lấy sức mạnh nội lực làm đà để bay cao và bay xa trong tương lai, sải cánh mạnh mẽ cùng các hãng hàng không lớn trên thế giới.
Một mùa Tết sắp đến, Tết năm nay sẽ rất khác, tạm ngưng các chuyến bay quốc tế, chúng tôi tập trung cho các chuyến bay trong nước, gác lại những niềm vui riêng để cùng nhau phục vụ tốt nhất cho các chuyến bay an toàn, trọn vẹn, để hành khách có được kỳ nghỉ Tết đoàn viên đầm ấm bên gia đình. Dù một năm quá nhiều thiệt hại nhưng cái Tết vẫn luôn được mong chờ, trở về bên gia đình sau một năm xa quê vẫn luôn là niềm an ủi to lớn với mỗi người.
Tôi mong sân bay sẽ vẫn cứ đông và đông hơn mọi khi, vì tôi muốn được vất vả, muốn được thấy sự hân hoan, muốn được thấy sự nô nức ngày cận Tết, tôi muốn được sống trọn vẹn như đã từng. Tôi tin niềm hân hoan, sự hài lòng của hành khách sẽ lan tỏa khiến chúng tôi quên đi mọi mệt mỏi, có chăng lại trở thành những người hạnh phúc nhất vì được thấy niềm hạnh phúc của rất nhiều người. Khi chuyến bay cuối cùng trong đêm giao thừa cất cánh đó cũng là lúc chúng tôi sẽ đầy tự hào và hạnh phúc vì mình đã góp phần nhỏ bé trong niềm vui trọn vẹn của nhiều gia đình.