Không có việc gì khó…

Kết thúc ngày thứ 7 của đợt 2 và thứ 21 của thời gian cách ly, tôi và các đồng nghiệp chuyến bay VN6 trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau… Nhưng sau tất cả “Không có việc gì khó”.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương cơ sở 2

Ngày thứ nhất: chiều tối 29/7…

15 giờ 10 phút ngày 29/7, chuyến bay đặc biệt chở 219 người Việt Nam trở về từ Guinea Xích đạo đã hạ cánh an toàn tại Cảng Hàng không quốc tế Nội Bài (Hà Nội). Cho đến khi các hành khách làm thủ tục hải quan tại chỗ, rồi lần lượt dỡ hành lý lên xe chuyên dụng của Bộ Quốc Phòng để tới Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung Ương thực hiện cách ly, cả phi hành đoàn mới thực sự thở phào nhẹ nhõm. 

Hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi cũng xách vali lên chuyến xe đến khu cách ly đã chờ sẵn. Chiếc xe chở phi hành đoàn dừng trước sảnh bệnh viên Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung Ương cơ sở 2. Lần lượt, cả phi hành đoàn được nhân viên bệnh viện phun xịt khử trùng trực tiếp lên người và hành lý. Sau đó mọi người di chuyển đến các phòng đã được chuẩn bị sẵn. 

Hành khách được sắp xếp theo dõi chăm sóc và điều trị tại các tầng 5,6, và phi hành đoàn được bố trí tại tầng 8. 

Khác xa với tưởng tượng của chúng tôi về khu cách ly, bệnh viện mang đến cho chúng tôi cảm giác không khác gì khách sạn 3 sao khi nhận phòng với đầy đủ tiện nghi như là giường nệm, tủ cá nhân, quạt, TV, mạng internet… thậm chí đến cả vật dụng ở phòng tắm như dầu gội, sữa tắm, kem đánh răng, và đặc biệt có cả “welcome snack” là một túi bánh mì ngọt.

Toàn bộ phi hành đoàn là nam nên chúng tôi sinh hoạt cũng thoải mái nhưng vẫn tuân thủ tốt quy định cách ly, đeo khẩu trang, hạn chế giao tiếp với các phòng bên cạnh. 

alt text
Phòng cách ly với đầy đủ tiện nghi. (Ảnh: NVCC).

Ngày thứ 3: 1/8…

Chúng tôi được các cô điều dưỡng lấy máu và dịch mũi họng để làm xét nghiệm lần 1. Kết quả toàn bộ phi hành đoàn và bác sĩ đi cùng chuyến điều cho kết quả âm tính. Vài người được uống thuốc điều chỉnh men gan và đường huyết. chúng tôi còn được tăng cường thêm thuốc Lavia 2 viên mỗi ngày đề phòng phơi nhiễm và tăng sức đề kháng.

Khẩu phần ăn được các cô điều dưỡng cấp phát trước cửa phòng với thực đơn được thay đổi từng bữa, rất phong phú và đầy đủ dinh dưỡng. 

alt text
Các bữa ăn đa dạng và đầy đủ chất dinh dưỡng. (Ảnh: NVCC).

Ngoài ra, chúng tôi có hẳn 1 “quầy bar tự phục vụ” với máy nước uống nóng lạnh, trái cây, sữa chua, yakult… chất đầy tủ lạnh.

Lãnh đạo Đoàn liên tục kết nối, động viên, hỏi thăm tình hình sức khỏe của các thành viên, là chỗ dựa tinh thần lớn nhất cho chúng tôi trong thời gian tập trung tại đây. Giỏ trái cây, đèn xông tinh dầu, những tuýp thuốc bôi ngoài da, kem nghệ (khi hầu như toàn bộ các thành viên trong đoàn bị kiến ba khoang tấn công) liên tục được Lãnh đạo gửi vào

Thỉnh thoảng mọi người lại nhận được 1 vài túi đồ của người nhà, anh em lại chia sẻ cho nhau từng túi trái cây, từng gói bánh, ly cà phê…

alt text
“Tủ bar tự phục vụ” đầy ắp yakult. (Ảnh: NVCC).

Ngày thứ 10: 7/8…

Chúng tôi được xét nghiệm lần 2 và kết quả tiếp tục âm tính. Các thành viên thở phào nhẹ nhõm, tinh thần cũng được giải tỏa, đồng loạt nhắn xin gọi điện báo tin mừng cho những người thân yêu, chúng tôi bắt đầu đếm ngược từng ngày.

Ngày thứ 13: 10/8… 

Chúng tôi vô cùng háo hức, vì ngày mai dự kiến sẽ kết thúc thời gian cách ly 14 ngày theo quy định, chúng tôi gói ghém đồ đạc, sắp xếp lại phòng ốc, giường chiếu để chuẩn bị chia tay bệnh viện.

Thế nhưng, trước tính chất phức tạp của dịch bệnh, một vài trường hợp hành khách từ Guinea Xích đạo trở về có kết quả dương tính sau 2-3 lần âm tính, bệnh viện quyết định giữ chúng tôi lại thêm 1 tuần để theo dõi và đảm bảo phòng chống dịch triệt để.

alt textCác y, bác sĩ tận tình thăm khám. (Ảnh: NVCC).

Những chiếc va li được xếp đồ đạc gọn gàng lại phải mở ra để tiếp tục chặng đường 7 ngày tiếp theo, anh em cố gắng động viên nhau, hy vọng mai ngủ dậy trời lại hửng nắng. Gạt qua mọi khó khăn trong đại dịch, chúng tôi luôn tin tưởng vào sự chiến thắng với sự chung tay, chúng sức, chung lòng của tất cả mọi người.

“Nào, hãy lên dây cót cho tinh thần nào, tình hình chung cho cả xã hội và cả thế giới rồi. Tất cả các cơ quan ban ngành đang khẩn trương gồng mình chống dịch. Đồng nghiệp của chúng ta vẫn kéo va ly bay những chuyến bay đưa công dân hồi hương, cơ sở cách ly của Đoàn tiếp viên cũng sắp quá tải. Rồi sau 7 ngày nữa (cũng nhanh mà) chúng ta lại về nhà, nghỉ ngơi một tí rồi những chuyến bay phía trước lại đợi chúng ta”.

Ngày thứ 21: 19/8…

Hôm nay là ngày thứ 7 của đợt 2 và là ngày thứ 21 của thời gian cách ly. Tối qua mọi người khó ngủ lắm, mong cho trời mau sáng để tạm biệt bệnh viện, tạm biệt các bác sĩ, các cô điều dưỡng cùng các thành viên trong tổ. Người ta chia tay thì bịn rịn, riêng chúng tôi thì vui lắm. 

14:30 chúng tôi tập trung tại sảnh bệnh viện, gửi lời cám ơn đến toàn thể y bác sĩ và nhân viên bệnh viện, cùng nhau chụp những tấm ảnh lưu niệm. Lãnh đạo Đoàn và các Liên đội trưởng cũng có mặt, chuẩn bị sẵn những bó hoa, những món quà đón các thành viên hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. 

alt text
Kết thúc những ngày cách ly trong viện, ai cũng vui vẻ như thắng trận trở về. Vậy là được về nhà rồi, về với gia đình, bữa cơm nhà quen vị và về với cuộc sống thường nhật mỗi ngày… (Ảnh: NVCC).

Cầm trên tay giấy ra viện chúng tôi không biết phải diễn tả cảm xúc thế nào.. Vậy là được về nhà rồi, về với gia đình, với bữa cơm nhà quen vị và chúng tôi chắc chắn sẽ tuân thủ đúng 14 ngày tự cách ly tại nhà theo hướng dẫn.

Chúng tôi đã trải qua hành trình dài, đầy khó khăn, thử thách cả thể chất lẫn tinh thần, nhưng chúng tôi đã hiên ngang vượt qua như câu nói của Bác ngày ấy “Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền. Đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên”. 

alt text
Lãnh đạo các đơn vị đến tặng quà cảm ơn bác sĩ và đón các “chiến binh sen vàng”. (Ảnh: VNA).

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.