[About me] Melbourne trong tôi

Bài dự thi của tiếp viên Tô Tường Vy 26:

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Giữa một buổi chiều với cái nắng gay gắt của tháng 8, tôi lại nhớ về những năm tháng tuổi trẻ tung bay ở những chân trời mới. Với một đứa thích dịch chuyển như tôi thì trở thành tiếp viên hàng không là một cơ hội tuyệt vời để tôi bước ra vùng an toàn của mình, để nhìn thế giới xung quanh với niềm thích thú và hào hứng.

Mỗi đường bay, mỗi đất nước tôi đi qua mang đến cả niềm vui lẫn nỗi buồn nhưng đều là những trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời.

Và một trong những nơi mà tôi nhớ nhất là Melbourne – Úc.

Là những lúc tôi cùng cô bạn thân cũng là đồng nghiệp, lang thang khám phá đường phố Melbourne với những quán ăn đến từ nhiều nền ẩm thực trên thế giới. Cũng có khi là tự mình dạo quanh thư viện trung tâm thành phố với hàng ngàn đầu sách hay, tản bộ dọc bờ sông ngắm nhìn những chú chim đang bay loanh quanh, những công viên xanh mướt cây cỏ.

alt text
Có lần tôi thực hiện nhiệm vụ hai chuyến bay Mel chỉ trong vòng môt tuần, tôi gặp một hành khách cả chuyến đi về Việt Nam và chuyến bay quay lại Úc, tôi chưa kịp nhận ra họ nhưng họ đã nhận ra tôi trước và nở nụ cười thân thiện, tay bắt mặt mừng. Trên một chuyến bay dài đến một đất nước xa xôi lại gặp được một người tạm cho là “thân quen” như vậy thì cũng ấm lòng lắm rồi.

alt text
Một dịp khác, tôi lại có cơ hội đi tham quan sở thú, lần đầu được thấy các loài đặc trưng ở Úc như chuột túi, gấu túi Koala, thú mỏ vịt, hay thậm chí là Wombat- gấu túi mũi trần. Tôi như đứa trẻ con với bao nhiêu niềm hào hứng khi được tận mắt nhìn những loài thú đó mà trước đây chỉ biết qua tivi hay sách báo.

alt text
alt text

Đặc biệt nhất với tôi là khi tôi đến Melbourne vào mùng một Tết Nguyên Đán.

alt text
Tâm trạng thoáng buồn nhưng lần đó tôi lại được người nhà của bạn tôi dẫn đi viếng chùa Quang Minh, thấy kiều bào Việt dù ở đâu, làm gì thì tết đến, xuân về vẫn giữ được nét truyền thống quê hương, rất nhiều người vẫn diện áo dài vào ngày đầu năm để viếng chùa, cầu bình an, may mắn cho gia đình. Lần đầu tiên tôi được thấy và nghe tiếng pháo nổ vang trời mừng năm mới ở khu China Town, một không khí thật náo nhiệt và sôi động. Giữa nơi đất khách quê người mà tưởng như mình đang ở Việt Nam, vẫn thấy niềm an yên trong năm mới và không biết tự khi nào Melbourne đối với tôi trở nên gần gũi đến vậy.

Cũng hơn một năm tôi chưa quay lại nơi ấy vì dịch bệnh vẫn còn đang tiếp diễn phức tạp nhưng tôi tin sẽ có một ngày mọi thứ trở nên tốt hơn, tất cả đường bay được khôi phục và tôi lại có cơ hội để khám phá thêm nơi xa xôi ấy – cách Việt Nam 8 giờ bay nhưng sao quá đỗi thân thương lạ lùng, phải chăng giống như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết:

“ Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở

  Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn!”

alt text

Họ và tên: Tô Tường Vy 26

Đơn vị công tác: Đoàn Tiếp Viên

Vị trí công tác: Tiếp viên hạng phổ thông – Liên đội 2.04

Châm ngôn sống: “ Mọi người đều nghĩ đến việc thay đổi thế giới nhưng không ai nghĩ đến việc thay đổi chính mình.”  theo Leo Tolstoy

To Tuong Vy 26-CREW

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.