Thay “áo mới” cho cuộc sống tài vùng quê nghèo
Quay ngược lại năm 2014, thời điểm xã Nhị Bình, huyện Hóc Môn, TP.Hồ Chí Minh vẫn là một địa phương nghèo với “cầu nối” giao thông là con đường chênh vênh đầy sỏi đá, bùn đất bết dính lầy lội khiến việc đi lại vô cùng khó khăn.
Bất chấp cái nắng oi ả của những ngày hè, một nhóm thanh niên đã quyết tâm góp sức vào sự chuyển mình trong cuộc sống của người dân nơi đây với hành trang gồm những chiếc xẻng, bao tải đất, xi măng và đặc biệt là những trái tim nóng.
Là người nhận nhiệm vụ đứng máy trộn xi măng chính, anh Nguyễn Gia Đông vừa gạt đi những giọt mồ hôi đổ ròng ròng trên trán vừa không ngừng hô lớn “4 cát – 3 đá vào đi mọi người ơi”. Tuy nhiên, sau 14 ngày liên tục ngâm trong nước xi măng, chân của anh bị viêm nặng, thậm chí không thể di chuyển và phải nhập viện trọn một tuần để điều trị.
Dù vậy, sự đánh đổi ấy với anh Gia Đông lại hoàn toàn xứng đáng. Trạm y tế xã Nhị Bình được nâng cấp, trường tiểu học Sơn Ca 3 hoàn thiện và đảm bảo cho các em thiếu nhi có một môi trường học tập sạch sẽ, lành mạnh. Và ấn tượng nhất có lẽ là đoạn đường “công trình thanh niên” dài 100m được bê tông hóa khang trang, sạch sẽ đã làm “thay da đổi thịt” vùng quê nghèo nơi đây.
“Niềm tự hào nhất với chúng tôi là để lại cho xã Nhị Bình một trạm y tế được vệ sinh, nâng cấp, là một trường tiểu học Sơn Ca 3 đã hoàn thiện, được sơn sửa và đảm bảo cho các em thiếu nhi có một môi trường học tập sạch sẽ, lành mạnh. Và cuối cùng là một đoạn đường “Công trình Thanh niên” dài 100m vững chãi mà 5 năm sau tôi quay về, mọi thứ vẫn còn rất mới…”
“Sức khoẻ – Nghị lực và Kiến thức”
Để nói về những khó khăn bản thân đã trải qua, tiếp viên Gia Đông tóm tắt bằng 3 từ “Sức khoẻ – Nghị lực và Kiến thức”.
Trước mỗi hành trình, dù dài ngày hay ngắn ngày, chàng tiếp viên luôn dành thời gian để nghỉ ngơi thật tốt, quan tâm chăm sóc bản thân để có một thể trạng khoẻ mạnh cho những ngày ở địa phương. Bên cạnh đó, anh luôn trong tâm thế sẵn sàng đáp ứng các yêu cầu từ ban chỉ huy hay thay đổi về địa điểm, lịch trình.
“Có những chuyến đi từ thiện đến các vùng cao mùa mưa lũ, rõ ràng không thể nói trước được điều gì, khi có sự thay đổi xấu về thời tiết, để đảm bảo an toàn cho cả đội, chúng tôi buộc phải thay đổi lộ trình hoặc thời gian, như vậy, cần chuẩn bị một nghị lực thật tốt, đừng vì khó khăn mà bỏ cuộc, chúng ta mới có thể gắn bó lâu dài với các hoạt động tình nguyện được.”
Năm 2020, khi khúc ruột miền Trung chìm trong bão lũ, khoảng 5h chiều, tiếp viên Gia Đông nhận được thông tin từ một chị đồng nghiệp báo đêm nay có chuyến xe chuyển đồ từ thiện của Đoàn Tiếp viên (quần áo, muối, thuốc…) ra ủng hộ miền Trung. Chuyến xe cần sự hỗ trợ chất xếp của một số bạn nam.
“Thế là ngay trong đêm ấy, tôi và các anh chị em đồng nghiệp đã hồ hởi cùng nhau chất hàng trăm phần quà lên xe tải để chuyển ra cho đồng bào miền Trung. Công việc chỉ vỏn vẹn một giờ đồng hồ nhưng ai cũng cảm thấy vui vì ít nhất chúng tôi đều đã góp phần vào công việc chung của tổ chức và của đất nước, có cả những anh chị vừa đi bay về cũng xắn tay áo vào hỗ trợ, hình ảnh đó quả thực rất đẹp và xúc động.”
Và điều thứ ba tôi phải chuẩn bị đó là Kiến thức. Hoạt động tình nguyện tưởng chừng dễ nhưng thực ra không hề dễ. Ông bà ta vẫn hay có câu: “Của cho không bằng cách cho”. “Đối tượng nhận được những phần quà cứu trợ là những người không may mắn, nếu chúng ta không lưu ý lời ăn tiếng nói, hay cách tặng quà, người nhận rất dễ bị tổn thương.”
Năm 2015, tiếp viên Gia Đông được đại diện thanh niên Việt Nam tham gia một chương trình tình nguyện dạy tiếng Anh và sinh hoạt với thiếu nhi tại nước CHDCND Lào. Trong suốt một tuần trước ngày lên đường, chàng tiếp viên phải chuẩn bị toàn bộ kiến thức về đất nước, con người ở Lào để khi đặt chân sang nước bạn sẽ có cách sống và cư xử chừng mực, tạo ra mối quan hệ tốt và không làm ảnh hưởng đến hình ảnh người láng giềng Việt Nam.
Nguyện ước “sưởi ấm” những trái tim
Một trong những chuyến đi thiện nguyện chẳng thể quên của Gia Đông là khi cùng các thành viên trong Đoàn tiếp viên đến thăm và trao quà cho các em học sinh ở trường tiểu học Hùng Tiến, huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình. Tại đây, Gia Đông cùng các anh chị trong Đoàn chuẩn bị những phần quà gồm cặp sách, áo ấm và giày dép cho hơn 300 em học sinh của trường.
“Đây là trường tập trung rất nhiều các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn, có em bố mất sớm, mẹ thì bị động kinh nên dù mới chỉ học lớp 4, em đã phải một mình cân bằng giữa việc học và việc kiếm sống để nuôi mẹ. Và đây cũng chính là những động lực to lớn để tôi tiếp tục bước trên những hành trình thiện nguyện của mình.”
Cho đến hiện tại, từ những vùng núi xa xôi tới miền đảo gian lao, số lượng những vùng đất anh Gia Đông đã đặt chân đến trên các hành trình thiện nguyện đã vượt qua cột mốc 50. Mặc dù những hoạt động này “ngốn” rất nhiều thời gian, công sức mà có lẽ không phải ai cũng sẵn sàng tham gia nhưng với anh thì “phần thưởng” mang lại vô cùng giá trị, đó là sức khoẻ, nghị lực và kiến thức.
“Tôi vẽ lên trong bức tranh tuổi trẻ những ngày tình nguyện thật đẹp, để rồi sau đó, tôi có thêm những người anh em, bạn bè tốt cùng một vốn sống đa dạng. Càng đi nhiều, tôi càng thấy mình yêu thích công việc chăm sóc người khác. Đó cũng chính là lý do tôi nộp đơn thi tuyển tiếp viên Hãng hàng không quốc gia Việt Nam. Cho tới bây giờ, sau 4 năm đi bay, khi nhìn thấy hành khách được chăm sóc tận tình, có những bữa ăn ngon, giấc ngủ sâu trên chuyến bay, tôi vẫn luôn cảm thấy hạnh phúc.”, anh Gia Đông chia sẻ về những “món quà” vô giá nhận được sau những chương trình thiện nguyện.
Với chàng tiếp viên ấy, càng dấn thân vào hoạt đông tình nguyện, anh càng yêu những hành trình “thắp lửa” trái tim. Đó là tình yêu dành cho những khoảnh khắc mang lại niềm vui cho các số phận kém may mắn, những giây phút cả đoàn đồng cam cộng khổ vì một mục tiêu chung và đặc biệt là tất cả kỷ niệm “khắc trong tim” tại những vùng đất mà bản thân đã đi qua.
“Khi làm điều gì đó tốt đẹp, tôi chỉ nghĩ rằng đó là điều mình nên làm, nhưng khi càng dấn thân vào hoạt đông tình nguyện, tôi càng cảm thấy yêu nhiều hơn. Yêu cái ý nghĩa mà mình mang lại cho cuộc sống của người khác, yêu cái sự vui tươi của những người xung quanh mình, yêu tất cả kỷ niệm mà mình từng có và yêu hết những vùng đất mà mình đã đi qua.”
Lòng tốt mà anh chưa kịp cho đi thì đã mang lại từng đó tình yêu. Vậy nên, có lẽ chẳng có lý do nào để Gia Đông không tiếp tục cất bước trên những hành trình vạn dặm yêu thương ấy.
Vu Hoang Quy – COMM