Đến với VNA là những chữ “duyên” nối tiếp
Từ ngày bé, chị Hạnh Thảo mơ ước sẽ trở thành cô giáo dạy Văn. Thế nhưng, “người tính không bằng trời tính”, năm 1997, sau khi tốt nghiệp Trường Đại học Kinh tế Đà Nẵng, chị trúng tuyển cùng lúc vào Vietnam Airlines, MobiFone và một Ngân hàng ở Đà Nẵng. “Cuối cùng, như một “cái duyên”, tôi đã lựa chọn Vietnam Airlines Chi nhánh miền Trung (CNMT), gắn bó với Ngành hàng không và hiện giờ tôi đang phụ trách bộ phận An toàn chất lượng của CNMT.”
Và quyết định ấy chính là điểm xuất phát của “sợi dây định mệnh” nối dài mối duyên của chị với VNA khi mái nhà này cũng là nơi chị tìm được “chân ái” của đời mình. “Hiện tại, anh đang công tác tại Phòng Thương mại hành khách thuộc CNMT. Chúng tôi có 2 con trai, cháu lớn học lớp 9 và cháu nhỏ học lớp 5.”
Tình yêu ngành hàng không của hai bố mẹ hứa hẹn sẽ được tiếp nối khi chẳng biết từ lúc nào cậu con trai lớn đã được gieo vào tiềm thức về những chuyến bay, những hành trình đẹp. Ngay từ năm lên 10, cậu bé đã có thể nói say sưa không mệt mỏi về các Hãng hàng không, loại máy bay, sân bay, đường bay trên thế giới và đặc biệt rất am hiểu về lịch sử hình thành của Ngành Hàng không Việt Nam.
Thả hồn vào những vần thơ
Khởi đầu niềm đam mê với thơ văn của chị Hạnh Thảo có lẽ là từ ba của cô. Ông là người rất yêu thơ ca, chính ông đã hướng dẫn chị gieo những vần thơ đầu đời. Bài thơ đầu tiên chị viết cho báo tường của lớp 6 nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, mặc dù câu chữ còn ngây ngô nhưng đó mãi là kỷ niệm:
“Hai mươi mười một là ngày
Hiến chương nhà giáo từ nay ghi lòng
Đáp đền bao nỗi ước mong
Con xin gắng học vừa lòng thầy cô
Không bao giờ dám lãng xao
Học tập lao động nâng cao từng ngày
“Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Nghĩ sao cho bõ những ngày ước ao.”
Vậy nên, mỗi giai đoạn mỗi cảm cảm xúc chị có thể viết nên những vần thơ, tùy bút cho riêng bản thân như để giải tỏa nỗi niềm và cất giữ những kỷ niệm.
Người ta thường nói tâm hồn thi ca thường lãng mạn nhưng chị tự nhận bản thân không phải thuộc tuýp người như vậy. “Tôi chỉ làm thơ khi có cảm xúc và làm một bài thơ rất nhanh có thể trong vòng vài phút nên các bạn của tôi đặt cho tôi biệt danh là “Phọt”. Như thời điểm dịch bệnh COVID-19 bùng phát, khi tôi đọc được tin chuyến bay Vietnam Airlines vào tâm dịch để giải cứu đồng bào về nước, cảm động thật sự và chỉ trong vòng 5 phút tôi cho ra đời bài thơ “Vietnam Airlines trong tôi”.”
Trong chị luôn mang niềm tự hào là thành viên của gia đình VNA:
“Chào em nhé! những cô gái xinh duyên
Tự hào lắm màu áo xanh em mặc
Hãng hàng không quốc gia cùng chống “giặc”
Trên tuyến đầu đưa những chuyến bay xa.”
(Trích bài thơ Vietnam Airlines trong tôi)
Trọn vẹn với việc cơ quan, việc nhà
Trong công việc, chị luôn là người có trách nhiệm, có tính kỷ luật, xử lý nhanh chóng và khoa học. Một ngày mới của chị bắt đầu từ lúc 4h30 sáng, với những bài tập Yoga lúc 5h tại phòng tập và kết thúc lúc 6h15. “Tôi đặc biệt yêu thích bộ môn này, nó là nguồn sống, là tình yêu không thể thiếu được qua mỗi ngày”
Kết thúc bài tập, chị về nhà chuẩn bị bữa sáng cho các con ăn đi học và đến cơ quan làm việc. Buổi chiều sau khi tan sở. chị lại về tiếp tục với công việc bếp núc và dọn dẹp nhà cửa để đón chồng con về sum vầy. Khi đồng hồ điểm 19h30, các con vào bàn học thì mẹ lại trở thành cô giáo. Trong bài thơ chị viết tặng con trai nhân chuyến đi trại hè tại New Zealand năm 2019 có đoạn:
“Nếu một mai trở thành người vững chãi
Có nhớ không “cô giáo” suốt đêm dài
Trăn trở lo ngày mai trời lại sáng
Chói chang về rọi chiếu khoảng trời thương.”
Và chị luôn yêu thích những buổi tối cuối tuần, được ngồi nghe con trai đàn piano và vi vu hát theo đệm nhạc của con. Hoặc cả gia đình cùng nhau lang thang bên bờ sông Hàn, hít hà không khí trong lành của thành phố đáng sống.
Mọi chuyện đều có thể giải quyết nếu ta cùng chung tay
Kể từ ngày đầu tiên gắn bó cùng VNA, kỷ niệm đáng nhớ nhất của chị phải kể đến là câu chuyện vào một ngày tháng 10 năm 2006, khi cơn bão Xangsane càn quét thành phố Đà Nẵng.
“Thời điểm bão qua chúng tôi lên sân bay thực sự sững sờ trước “hoang cảnh”. Dãy trên tòa nhà làm việc gương vỡ gần hết, cây cối ngã gục, dây điện đứt ngổn ngang. Nhà ga thông báo cúp điện cục bộ, đường truyền, mạng không hoạt động… Thế mà bằng sự nỗ lực của toàn hệ thống, sân bay hoạt động trở lại vào ngày hôm sau. Chúng tôi mỗi người mỗi tay lao vào dọn dẹp đống đổ nát, sắp xếp lại tài liệu ẩm ướt.”
Ngày bay trở lại, hệ thống phát thanh vẫn chưa hoạt động được, chị cùng đồng nghiệp đã dùng loa tay, bảng tay để thông tin đến hành khách… . Khi ấy, mọi người còn cười bảo nhau “check-in thời chiến”. Niềm vui sau cơn bão với một kịch bản “tiền hung hậu kiết”, CNMT đã đảm bảo sự ứng phó, phục vụ an toàn chuyến bay trước, sau bão. Đến giờ vẫn xúc động mỗi khi nhắc về…
“Làm việc ở bộ phận chất lượng của CNMT nên tôi luôn đồng hành cùng các bạn đại diện ở 10 sân bay KVMT trong việc triển khai và thực hiện các biện pháp phòng ngừa dịch bệnh hữu hiệu nhất, báo cáo kịp thời các nguy cơ để có giải pháp phòng ngừa. Tôi luôn tin tưởng một ngày không xa thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng sẽ khống chế được dịch bệnh, những chuyến bay Vietnam Airlines sẽ nhộn nhịp hơn xưa”
Vẫy chào nhau! Tình yêu mãi trong ta
Lại hối hả bước vào ca phục vụ
Đón chuyến bay dày đặc hơn mọi lúc
Mang niềm vui lan tỏa khắp muôn nhà.
(Trích bài thơ Vietnam Airlines trong tôi)
Khó khăn rồi sẽ qua đi, áp lực cũng sẽ được giải quyết nếu chúng ta luôn đặt tình yêu của mình vào đó. Cuộc sống của chị Hạnh Thảo luôn chừa một khoảng trống cho thơ văn là vậy.
Chị Hạnh Thảo xin gửi tặng bài thơ viết mừng sinh nhật con trai bước vào tuổi 15 và mong rằng mọi người sẽ luôn giữ được “ngọn lửa” tình yêu, tinh thần tích cực như những dòng thơ mà chị gửi gắm:
TUỔI MƯỜI LĂM
Tuổi mười lăm đẹp tựa trăng rằm
Tạm biệt tuổi thơ vẫn chưa thành người lớn
Mạnh mẽ đó để đôi khi đùa giỡn
Hồn thẩn thơ thả mộng cuối sân trường.
Tuổi mười lăm đôi lúc lắm thất thường
Đang đẫm ướt cơn mưa chiều chợt tắt
Ánh mắt bỗng sáng bừng lên trong vắt
Nắng lung linh rót mật ướp hoa ngàn.
Tuổi mười lăm tỏ vẻ rất vững vàng
Khát khao lắm đường dài thênh thang bước
Mang hoài bão dệt nên bao mơ ước
Về ngày mai vững bước để trưởng thành.
Chàng trai à! thời gian sẽ qua nhanh
Hãy gắng nhé, mai này không hoài phí.
Mãi từ nay luôn mang nhiều ý chí
Tương lai đón chờ con đường tới thênh thang.
CTV Cao Phương Thảo