Em ra đi khi trời còn chưa tỏ
Thương em lắm những giấc ngủ không tròn
Biết làm sao khi tình yêu em đã trót
Cuộc đời mình là những cánh chim bay
Những trưa hè em biết kể ai hay
Trên sân đỗ ngoài kia trời nắng gắt
Gạt mồ hôi, miệng em cười không tắt
Những nhọc nhằn tan biến nhẹ như mây
Có những ngày giông bão, chậm giờ bay
Khách vẫn đây, nhiệm vụ còn dang dở
Việc đã lỡ, còn con, ai đưa đón?
Vội vã gọi về gửi gắm cho mẹ cha
Vì nghề này là những chuyến đi xa
Không quan tâm ngày thường hay lễ tết
Những chuyến bay cứ âm thầm nối tiếp
Ngoảnh lại nhìn đã hết cả thanh xuân
Dẫu chuyện nghề có lắm nỗi gian truân
Chẳng nhẹ nhàng như người ta vẫn nghĩ
Nhưng chỉ cần trong lòng em tâm niệm
Từ trái tim sẽ chạm đến trái tim!
Rồi một ngày máy bay nằm lặng im
Chẳng vội vàng nhộn nhịp người đưa đón
Ôi những điều tưởng chừng ta đã có
Vắng đi rồi lại chợt thấy bâng khuâng…
Ngày nghỉ dài như khoảng trống mênh mông
Trên bầu trời, những khoảng không vắng lặng
Những đêm dài nghe lòng mình thao thức
Ước rằng lại được sải cánh tung bay!