[Thơ] Thương em

Đối với tiếp viên hàng không, những người đã xem máy bay và bầu trời là nhà thì khi ngành hàng không đang dần hồi phục sau những giai đoạn khó khăn, cảm xúc của họ gói gọn trong hai từ hạnh phúc.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

alt text
Những người đã xem máy bay và bầu trời là nhà (Ảnh: NVCC))

Em ra đi khi trời còn chưa tỏ
Thương em lắm những giấc ngủ không tròn
Biết làm sao khi tình yêu em đã trót
Cuộc đời mình là những cánh chim bay

Những trưa hè em biết kể ai hay
Trên sân đỗ ngoài kia trời nắng gắt
Gạt mồ hôi, miệng em cười không tắt
Những nhọc nhằn tan biến nhẹ như mây

Có những ngày giông bão, chậm giờ bay
Khách vẫn đây, nhiệm vụ còn dang dở
Việc đã lỡ, còn con, ai đưa đón?
Vội vã gọi về gửi gắm cho mẹ cha

Vì nghề này là những chuyến đi xa
Không quan tâm ngày thường hay lễ tết
Những chuyến bay cứ âm thầm nối tiếp
Ngoảnh lại nhìn đã hết cả thanh xuân

 

alt text
Khi được trở lại với “văn phòng trên không”, cảm xúc của họ gói gọn trong hai chữ hạnh phúc (Ảnh: NVCC)

Dẫu chuyện nghề có lắm nỗi gian truân
Chẳng nhẹ nhàng như người ta vẫn nghĩ
Nhưng chỉ cần trong lòng em tâm niệm
Từ trái tim sẽ chạm đến trái tim!

Rồi một ngày máy bay nằm lặng im
Chẳng vội vàng nhộn nhịp người đưa đón
Ôi những điều tưởng chừng ta đã có
Vắng đi rồi lại chợt thấy bâng khuâng…

Ngày nghỉ dài như khoảng trống mênh mông
Trên bầu trời, những khoảng không vắng lặng
Những đêm dài nghe lòng mình thao thức
Ước rằng lại được sải cánh tung bay!

Spirit Vietnam Airlines
Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.