Năm nay, nhân dịp Vietnam Airlines tròn 30 năm hình thành và phát triển, tôi lại chợt nhớ về chuyến bay đặc biệt mang số hiệu VN254 – chuyến bay không chỉ chở hành khách, mà chở cả những yêu thương, ước vọng trở về của hàng trăm người lao động nghèo phương Nam.
Trên bầu trời hôm ấy, không chỉ có những chuyến bay…
Tôi từng tác nghiệp nhiều sự kiện, đi nhiều hành trình, nhưng hành trình từ TP Hồ Chí Minh về Hà Nội vào những ngày cận Tết Ất Mùi 2023 là một trong những chuyến bay xúc động nhất trong đời làm báo của tôi. Trên khoang máy bay hôm ấy, hơn 100 hành khách là những công nhân, người lao động xa xứ được Vietnam Airlines hỗ trợ vé miễn phí về quê đón Tết.
Không có tiếng cười nói rôm rả như thường thấy. Thay vào đó là sự lặng im, ánh mắt rưng rưng, những cái ôm siết chặt và cả những cuộc gọi vội vã về báo với gia đình: “Con sắp về rồi!”. Một cảm giác thiêng liêng, giản dị mà chân thành.
Tôi vẫn nhớ hình ảnh cô Châm – người phụ nữ trung niên với gương mặt lam lũ, chia sẻ: “Giá vé cao quá, tôi chỉ dám về một mình, chồng con ở lại làm thêm để sau Tết còn có tiền chi tiêu…”. Câu nói khản đặc của cô khiến sống mũi tôi cay cay. Cũng là về quê ăn Tết, nhưng với nhiều người, đó là cả một phép màu.

Tôi từng chứng kiến nhiều lần đổi thay của Vietnam Airlines từ những ngày còn mang hình ảnh cánh sen vàng giản dị, đến giờ là một biểu tượng vươn cao trên bầu trời quốc tế. Nhưng có lẽ, giá trị lớn nhất mà hãng bay này giữ được suốt 30 năm qua không nằm ở dịch vụ hay công nghệ, mà chính là niềm tin, sự tử tế, và tấm lòng vì cộng đồng.
Chuyến bay “mơ ước” ấy không chỉ là một chương trình thiện nguyện. Đó là bản sắc của một thương hiệu mang linh hồn Việt. Là nơi đặt con người làm trung tâm – kể cả trong thời điểm khó khăn sau dịch bệnh, vẫn không quên sứ mệnh kết nối những con tim xa xứ với mái nhà quê hương.
Ba mươi năm – một hành trình tử tế và bền bỉ
Với những người lao động nghèo, một tấm vé máy bay tưởng chừng chỉ là một phương tiện. Nhưng trong hành trình ấy, nó là chìa khóa mở cánh cửa sum vầy. Giữa những tất bật của đô thị, giữa áp lực mưu sinh, có những người sẵn sàng nhường cơ hội về quê cho người khác chưa từng được đoàn viên – như lời một anh công nhân chia sẻ: “Tết này mình ở lại, nhường vé cho người chưa về được bao giờ…”.
Những con người bình dị ấy, chính là lời khẳng định rằng tình người vẫn luôn hiện hữu, âm thầm mà mạnh mẽ, trên từng hành trình của Vietnam Airlines.
Khi chiếc máy bay hôm ấy hạ cánh xuống sân bay Nội Bài, tôi không vội xuống. Tôi đứng lặng lại nơi cuối khoang, nhìn từng người khách lần lượt bước ra, ai cũng vội vã gọi về nhà, ai cũng háo hức với ánh mắt lấp lánh niềm vui. Tôi chợt nhận ra, trong một thế giới đầy biến động, vẫn có những giá trị không đổi. Đó là sự đoàn viên, là những chuyến bay mang tên yêu thương.


Ba mươi năm qua, Vietnam Airlines không chỉ phát triển đội tàu bay hiện đại, mở rộng đường bay quốc tế, mà còn viết lên những câu chuyện nhân văn lặng lẽ như thế. Tôi tin, những chuyến bay như “Chuyến bay mơ ước – hành trình đoàn viên” không dừng lại ở một năm hay một chiến dịch, mà sẽ tiếp tục là mạch nguồn âm thầm chảy mãi trong hành trình phát triển của Hãng – hành trình gắn bó với con người Việt Nam từ trái tim đến bầu trời.
Chúc mừng 30 năm Vietnam Airlines, chúc cho những chuyến bay tiếp tục chở đầy yêu thương, chở cả giấc mơ đoàn viên của bao người Việt ở khắp nơi trên thế giới.